Bài viết này xem xét phương thức Thái Minh Lượng sử dụng mỹ học của điện ảnh hằng ngày, nhấn mạnh các chuyển động cơ thể và sinh hoạt của nhân vật trong không gian riêng tư, chật chội và buồn chán ở đô thị. Mỹ học điện ảnh hằng ngày cho phép Thái Minh Lượng tái hiện trạng thái lạc lõng và ngoài lề của người trẻ nghèo khó trong không gian đô thị như một phản ngôn đối với diễn ngôn chính thống ngợi ca sự phát triển kinh tế thần kỳ của Đài Loan. Phong cách phim và cách thể hiện chủ đề cô đơn đô thị của Thái Minh Lượng ghi dấu trong các phim nghệ thuật đương đại ở Việt Nam. Bài viết này chứng minh rằng trong khi tiếp nhận mỹ học điện ảnh hàng ngày của Thái Minh Lượng như cách phát triển mạch tự sự dựa trên hành động nhìn trộm /quan sát các nhà làm phim Việt Nam phản ánh số phận của những người trẻ nhập cư lên thành phố. Bài viết đề xuất rằng sự ảnh hưởng của Thái Minh Lượng đến điện ảnh Việt Nam cần đặt trong tương quan về bối cảnh hiện đại hóa và đô thị hóa mà hai nước đối mặt trong thập niên 1980-1990 đối với Đài Loan và 1990-2000 đối với Việt Nam. Sự chuyển biến chóng mặt của xã hội đã khiến con người bị bứt ra khỏi nhịp sống thường ngày. Thái Minh Lượng và các đạo diễn Việt sử dụng phim ảnh - một bộ môn thị giác khích lệ khán giả nhẫn nại quan sát sự buồn chán của cuộc sống thường nhật như một cách kháng cự nhịp sống vội vã và nuôi dưỡng khả năng quan sát thiên bẩm, vốn là ngọn nguồn của sự tri nhận thế giới.
Ngày nhận: 08/02/2017; ngày chỉnh sửa 9/4/2018; ngày chấp nhận đăng 21/6/2018
Tác giả: Lại Quốc Khánh
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn